Quách Tĩnh không đếm xỉa gì tới, cờ lệnh huy động, các toán quân chuyển động, trận Xà phiên lập tức biến thành trận Hổ dực quay về bên trái, bốn đội Thiên xung của hữu quân tiền quân giữ đầu trận, các đội còn lại vây hai bên quân sát Hợp Đài, chỉ có hai đội Tả thiên Tiền xung quay về phía quân Truật Xích, giữ vững chân trận.
Lúc ấy sát Hợp Đài đã thấy rõ cờ hiệu của Quách Tĩnh, cao giọng mắng:
- Ta đã biết thằng giặc người Hán kia không phải là người tốt.
Rồi hạ lệnh xông vào quân Quách Tĩnh xung sát. Nhưng trận Hổ dực này biến hóa tinh vi, oai lực của hai cánh rất mạnh, là thế trận mà năm xưa Hàn Tín đại phá Hạng Vũ ở Cai Hạ sáng tạo ra. Binh pháp nói:
- Đông gấp mười thì vây.
Vốn là phải có binh lực đông gấp mười mới có thể bao vây quân địch, nhưng trận này vô cùng biến ảo, lại có thể lấy ít vây nhiều.
Bộ thuộc của sát Hợp Đài thấy từng đội từng đội nhỏ trong quân Quách Tĩnh tung hoành qua lại, không biết có bao nhiêu nhân mã, trong lòng cảm thấy ngờ sợ. Trong giây lát, hơn hai vạn quân của sát Hợp Đài đã bị cắt ra tan nát, hai cánh tả hữu không cứu viện cho nhau được. Lúc họ đánh nhau với quân Truật Xích, đã vốn không có lòng giao chiến, một là đối thủ đều là người trong bộ tộc, quá nửa là quen biết nhau, hai là lại sợ đại hãn trị tội, lúc ấy bị trận thế của Quách Tĩnh đánh cho rối loạn, lại càng không có ý liều mạng, chỉ nghe cánh trung quân của Quách Tĩnh quát lớn:
- Chúng ta đều là anh em Mông Cổ, không nên tàn sát lẫn nhau. Mau ném cung tên đao thương xuống đất, thì khỏi bị đại hãn trừng phạt xử tử, Các tướng sĩ thấy rất hợp ý mình, nhao nhao xuống ngựa, ném võ khí xuống đất.
Sát Hợp Đài suất lĩnh hơn một ngàn quân sĩ thân tín xông thẳng vào trung quân của Quách Tĩnh. Chỉ nghe ba tiếng thanh la vang lên, tám đội binh mã từ tám hướng đổ tới bao vây, trong chớp mắt hơn một ngàn kỵ binh đều vướng dây ngã ngựa. Tám đội quân của Quách Tĩnh cứ bốn năm người đè bắt một người, trói hết tất cả quân thân tín của sát Hợp Đài.
Truật Xích thấy Quách Tĩnh đánh tan quân sát Hợp Đài, bất giác vừa sợ vừa mừng, đang định bước lên nói chuyện, chợt nghe tiếng tù và vang lên, tiền đội của Quách Tĩnh biến thành hậu đội, hậu đội biến thành tiền đội bốn phía đổ tới bao vây. Truật Xích lâm trận đã nhiều nhưng thấy loại trận thế này cũng vô cùng kinh nghi, vội hạ lệnh cự chiến, lại thấy tám đội quân của Quách Tĩnh chia làm mười hai đội nhỏ, không xông lên trước mà lui về phía sau. Truật Xích càng thêm ngạc nhiên, nào biết mười hai đội nhỏ ấy chia làm Đại hắc Tý, Phá địch sửu, Tả đột Dần, Thanh xà Mão, Thôi hung Thìn, Tiền xung Tỵ, Đại xích Ngọ, Tiên phong Mùi, Hữu kích Thân, Bạch vân Dậu, Quyết thắng Tuất, Hậu xung Hợi, án theo mười hai chi, kỳ chính thay đổi, ruổi rong qua lại. Trận pháp của mười hai đội luân phiên thay đổi, hoặc hữu quân đánh vào bên trái, hoặc tả quân đánh vào bên phải, đánh nhau một trận, quân của Truật Xích lập tức tan vỡ. Không đầy thời gian một bữa cơm, Truật Xích cũng bị bắt sống.
Truật Xích nhớ lần đầu gặp Quách Tĩnh từng đánh y chết đi sống lại, sát Hợp Đài nhớ tới lúc ấy mình xua chó săn cắn y, đều sợ y thừa cơ trả thù, sau lúc run sợ đều tỉnh cả rượu, lại sợ cha trừng phạt, đều vô cùng hối hận.
Quách Tĩnh bắt được hai người, nghĩ thầm mình rốt lại cũng là người ngoài, làm được việc lớn thế này cũng không biết là họa hay phúc, đang muốn tìm Oa Khoát Đài và Đà Lôi để bàn bạc, đột nhiên nghe tiếng tù và thổi vang, trong ánh lửa sáng thấy ngọn cờ đại độc chín chòm lông của đại hãn từ xa lướt mau tới.
Thành Cát Tư Hãn sau khi tỉnh rượu nghe báo hai con đem quân đánh nhau, đang lúc vừa sợ vừa giận, không kịp mặc áo khoác giáp, để đầu trần tới mau cản trở. Phóng gần tới nơi chỉ thấy tướng sĩ hai bên xếp hàng ngồi dưới đất, kỵ binh của Quách Tĩnh đang giám thị bên cạnh, lại thấy hai con tuy vẫn ngồi trên ngựa nhưng đều bị tám võ sĩ cầm đao vây chặt, bất giác rất ngạc nhiên.
Quách Tĩnh bước lên lạy rạp xuống đất bẩm rõ nguyên do. Thành Cát Tư Hãn thấy một trường đại họa lại được y xóa bỏ không còn dấu vết, vô cùng mừng rỡ. Lúc y vội vã tới, nghĩ thầm hai đội quân Mông Cổ tinh nhuệ mà hai con thống lĩnh tàn sát lẫn nhau ắt sẽ tử thương rất nặng, hai con biết đâu cũng phải phơi xác trên mặt đất, nào ngờ hai con không việc gì ba quân vẫn còn nguyên vẹn, quả thật vô cùng mừng rỡ. Lúc ấy đại hội chư tướng, chửi mắng Truật Xích và sát Hợp Đài một trận tàn tệ, trọng thưởng cho Quách Tĩnh và tướng sĩ bộ thuộc, nói với Quách Tĩnh:
- Ngươi còn nói không biết cầm quân đánh nhau nữa không? Công lao trận này so ra còn lớn hơn công đánh chiếm Trung đô nước Kim. Thành trì của địch nhân hôm nay đánh không được thì ngày mai vẫn có thể đánh, chứ nếu hai con ta và bấy nhiêu tinh binh đều chết thì làm sao sống lại được?
Quách Tĩnh đem vàng bạc súc vật được thưởng chia hết cho quân sĩ, trong quân ầm ầm reo mừng. Các tướng thấy Quách Tĩnh lập được công lớn cũng đều tới doanh của y chúc mừng.
Quách Tĩnh đưa khách về rồi, lấy tờ giấy mà Lỗ Hữu Cước đưa cho xem kỹ, thấy nét chữ run rẩy, rất là vụng về, có quá nửa đúng là do Lỗ Hữu Cước viết, nhưng lại nảy ý nghi ngờ, hai trận Xà phiên Hổ dực tuy mình dùng để luyện tập quân sĩ nhưng chưa từng nói tên trận với Lỗ trưởng lão, lúc thỉnh giáo y những chỗ khó hiểu trong binh thư cũng không có chỗ nào quan hệ với trận thế này, tại sao y biết được hai trận này? Chẳng lẽ y đọc trộm binh thư của mình à?
ỶV��?]�Z��i chuyển lên, ba đội Địa trục bên phải phía sau bày thành đuôi trận, các đội Thiên xung, Địa xung, Tây bắc phong, Đông bắc phong trong hữu quân hậu quân giữ bên phải trận, các đội tương ứng bên tả quân giữ bên trái trận, theo ngọn cờ đại độc trong quân của Quách Tĩnh bày thành trận Xà phiên, xông thẳng lên trước.
Thuộc hạ của Truật Xích và sát Hợp Đài mỗi bên có hơn hai vạn người, đang vung trường đao tiếp chiến, trận Xà phiên của Quách Tĩnh đột nhiên đánh ngay vào giữa, quân dung nghiêm chỉnh. Đôi bên vừa sửng sốt, đã có vẻ hỗn loạn. Chỉ nghe sát Hợp Đài cao giọng quát:
- Ai đấy? Ai đấy? Là giúp ta hay tới giúp thằng con hoang Truật Xích?